Tết này tôi cũng giải phóng được đôi vai đeo ba lô. Ý tôi muốn nói là cái ba lô chia làm nhiều ngăn, mỗi ngăn đựng gần một ki lô gam thiết bị lỉnh kỉnh. Tự giải phóng cho mình thì cũng là Trời cho. Nhưng ông Trời cũng không lấy đi của ai tất cả mọi thứ. Tịch thu của tôi cái ba lô thì Ngài lại tặng tôi mấy cuộn phim xinh xắn. Đùa chứ thực ra là vợ mua tặng nhân dịp Tết, au đết (out-date) cho rẻ nhưng với hi vọng sẽ cho ra ảnh đẹp nên tôi vẫn hào hứng vô cùng. Cảm giác mở một cuộn phim mới ra tra vào máy thú vị lắm. Lấy móng tay cái cứa cứa vào đường kim châm của vỏ giấy, thấy hồi hộp như đứa trẻ bóc trứng Kinder. Kéo cạnh giấy ra thì lại thấy hộp nhựa, mở hộp nhựa ra mới thấy cuộn phim, rút cuộn phim ra thì lại thấy cái đầu phim thò ra sẵn sàng... Bạn cứ hình dung ra con matroshka của Nga thì sẽ hiểu được cái văn hoá mở phim này.